Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

Sự tự do và hào nhoáng của vẹt

Đây là hình ảnh những kẻ chỉ biết nói như vẹt.
Chúng tưởng chúng tự do và đẹp đẽ!

Vẹt

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Chân dung tự họa

Chả có ai để chụp ảnh, tự chụp mình vậy!

alt

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

Ảnh buổi ra mắt tập "Nguyễn Trọng Tạo - thơ và trường ca"

Ngày 13 tháng 11 năm 2011 tại Nhà sách Đông Tây - Hà Nội đã ra mắt tập "Nguyễn Trọng Tạo - thơ và trường ca". Đông đảo các nhà văn, nhà thơ, dịch giả, nhà phê bình và bạn bè thân hữu đã đến dự.

Tôi xin đưa nhanh một số ảnh trong số gần 100 bức tôi chụp được.


alt

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

32. Câu chuyện bên bàn cờ (2)


Cu Bi ngày một mê cờ tướng. Hở ra một chút là cu cậu gạ gẫm ông đánh cờ. Bi đang nhăn trán suy nghĩ vì gặp nước bí thì cu em mới hai tuổi rưỡi chạy đến xin chơi chung:
- Cho em một miếng!
Cu Tý chỉ biết nói câu xin ăn, chưa biết xin cái khác nên hễ xin gì nó cũng “Cho em một miếng” như thế.
Cy Bi đang tập trung vào việc gỡ bí, gạt em sang một bên. Cu Tý bèn nổi máu côn đồ, chộp lấy một quân cờ, chạy vụt đi, ném quân cờ qua cửa sổ. Cu Bi tức lắm nhưng không dám đánh em, ngồi khóc rưng rức. Cu Tý liếc mắt không thấy ông ngoại bênh mình, biết lỗi, sợ sẽ bị người lớn đánh, cũng khóc oà lên, gào to hơn cả cu Bi.
Lão Hâm thấy hai cháu khóc, buồn cười quá, ngồi cười.

Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011

31. Câu chuyện bên bàn cờ (1)


Nhà cu Bi phun thuốc muỗi nên Bi phải sơ tán sang nhà ông ngoại. Biết là ông ngoại Hâm không thích chơi các trò trẻ con nên Bi mang theo hộp cờ vua, bắt ông phải chơi cờ với nó.
Bi bày quân, trịnh trọng nhường cho ông ngoại Hâm chơi quân trắng. Liếc thấy bên quân trắng chỉ còn có sáu quân: Tướng, hậu, xe, voi và hai tốt, còn bên đen thì thiếu có hai con tốt, lão Hâm hỏi ông cháu láu lỉnh:
- Con có biết là quân trắng được đi truớc không? Vậy là con nhường ông đi truớc?
Ông cháu tám tuổi tuy khôn vặt nhưng vẫn thật thà:
- Vâng, nhưng nếu quân trắng nhiều hơn thì con sẽ chơi quân trắng.

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

30. Gã thợ đá

Bỗng dưng nhà lão Hâm nổi hứng lát tấm đá granite lên bệ bếp. Cái bếp sẽ sạch và sang hơn rất nhiều. Lão gọi điện cho Bích, cô em họ bán đồ gỗ trên đường La Thành:
- Anh cần lát đá cho bệ bếp. Cô chuyên doanh nghề mộc nhưng biết đâu cô có quen hội làm đá?
- Vâng, anh chị để em lo.
Hình như cung nô bộc của lão Hâm khá tốt. Có việc gì là em út đều lo cho trọn vẹn.
Ngay chiều hôm đó, Bích mang đến cho lão Hâm năm mẩu mẫu đá, nói kỹ ưu nhược điểm từng loại và đương nhiên là cả giá của chúng. Lão Hâm chọn loại đá màu đen có các hạt vàng lấp lánh rất đẹp, giá không đắt lắm. Bích bảo mai thợ đá sẽ vào làm cho anh, chúng nó sẽ làm đúng yêu cầu của mình, có gì trục trặc thì gọi cho em.

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011

Lang thang cuối tuần

Cuối tuần lang thang chụp được vài kiểu ảnh!


Quạnh quẽ

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

28. Thời hiện đại


Cái đầu đọc karaoke nhà lão Hâm lăn đùng ra hỏng. Cho đĩa vào, nó xoay xoay ọc ọc một lúc lâu rồi đẩy đĩa ra, kèm một dòng thông báo “No disk!”
No disk là thế quái nào! Mày nói dối vụng như … Như những ai nhỉ? Đời bây giờ nhiều người nói dối quá, mà ai nói dối cũng cự phách, biết ví với ai bây giờ?
Lão Hâm định bụng tháo nắp vỏ đầu karaoke ra, xem có chỗ nào lỏng lẻo thì lắc lắc cắm cắm lại, may ra giải quyết được vấn đề. Hồi còn đi dạy sửa chữa đồ điện tử, chính lão từng nhiều lần nói với học trò là 30% các trường hợp hư hỏng thiết bị điện tử là do tiếp xúc không tốt: đầu cắm lỏng, mối hàn bong ngầm…

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

27. Ôi tương lai!


Nóng. Mất điện. Lão Hâm xách xe ra đầu Phùng Hưng tìm mua cái quạt tích điện. Dựng xe trên vỉa hè, khoá cổ khoá càng cẩn thận, lão lượn lờ khảo giá. Tuy là hàng Tàu nhưng rất nhiều loại, nhiều kiểu dáng khác nhau. Đang phân vân chưa biết chọn cái nào thì bỗng gặp một ông quen hơn mười năm chưa gặp.
Tay bắt mặt mừng. Kéo nhau vào quán cafe. Uống ly nước, hút điếu thuốc, hàn huyên tâm sự.
Chuyện trò gần một giờ đồng hồ, ông bạn bảo cậu ở đâu tớ đưa về, để biết nhà luôn thể.
Leo lên cái xe hơi mát lạnh của ông bạn, lão Hâm quên béng cái xe máy Future của mình đang dựng trên vỉa hè. Hồi này lão rất đãng trí. Vợ lão bảo là tại hồi này lão hay làm thơ.


Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

25. Thư gửi người một ngàn năm sau



Chính quyền Thành phố Hà Nội bỏ hẳn ý định gửi thư cho Thăng Long một ngàn năm sau, hình như do khó xác định nội dung thư gồm những gì.
Với tư cách cá nhân, tôi nghĩ mình viết cũng chả ai cấm.

“Bạn thân mến!
Trước hết tôi xin nói rằng khi bạn đọc bức thư này thì tôi đã trên 1000 tuổi, nếu tôi còn sống. Tất nhiên là không ai sống được lâu thế, nên bạn hãy tin chắc rằng tôi đã thăng từ lâu rồi. Và cũng tin chắc luôn là người chết không bao giờ nói xạo (đúng ra người Thăng Long hay dùng từ “nói dối” hơn, nhưng trong trường hợp này dùng từ “nói dối” nghe có vẻ lừa đảo).

Thứ nữa, nếu trung bình thế hệ nọ cách thế hệ kia 25 năm thì tính ra bạn sau tôi đúng 40 thế hệ. Biết đâu bạn lại là hậu duệ 40 đời của tôi cũng nên?