Cái đầu đọc karaoke nhà lão Hâm lăn đùng ra hỏng. Cho đĩa
vào, nó xoay xoay ọc ọc một lúc lâu rồi đẩy đĩa ra, kèm một dòng thông báo “No
disk!”
No disk là thế quái nào! Mày nói dối vụng như … Như những ai
nhỉ? Đời bây giờ nhiều người nói dối quá, mà ai nói dối cũng cự phách, biết ví
với ai bây giờ?
Lão Hâm định bụng tháo nắp vỏ đầu karaoke ra, xem có chỗ nào
lỏng lẻo thì lắc lắc cắm cắm lại, may ra giải quyết được vấn đề. Hồi còn đi dạy
sửa chữa đồ điện tử, chính lão từng nhiều lần nói với học trò là 30% các trường
hợp hư hỏng thiết bị điện tử là do tiếp xúc không tốt: đầu cắm lỏng, mối hàn
bong ngầm…
Song mụ vợ tuy ít lý luận nhưng lúc nào cũng đúng của lão
can:
- Ông mắt mũi kèm nhèm rồi, tự chữa làm gì cho mệt. Ông mang
ra chỗ chú Bảo, bảo chú ấy xem cho.
He he, bảo chú Bảo! Chú Bảo là học trò lứa đầu của lão Hâm,
lâu nay vẫn lui tới như người trong nhà, nay đang có một cửa hàng sửa chữa
thiết bị điện tử dân dụng ngoài đường Cầu Giấy.
Sau khi gọi điện trước cho chắc ăn, lão Hâm buộc cái đầu
karaoke lên xe máy, phóng ra cửa hàng của Bảo. Mới nghe lão Hâm kể sơ về bệnh
tình đầu karaoke, Bảo gọi ngay một cậu kỹ thuật viên lên bảo thay mắt đọc rồi
kiểm tra tổng thể giúp cho bác luôn.
Bảo mời nước. Lão Hâm hỏi thợ làm hết bao lâu. Bảo nói
khoảng 30 phút là cùng.
- Vậy anh về mang nốt cái tăng âm ra các chú xem giúp luôn
nhé, không hiểu vì sao thỉnh thoảng nó mất âm trầm. Lão Hâm muốn tranh thủ đắm
đò giặt mẹt luôn.
Hai mươi phút sau, Bảo tự tay xem xét cái tăng âm của thầy
dạy nghề rồi phán:
- Hỏng tiền khuyếch đại anh ạ.
- Thế phải kiểm tra rồi thay linh kiện à?
- Không, cái thời thay linh kiện qua rồi anh ơi. Em thay cho
anh modul tiền khuyếch đại, chỉ mất 5 phút.
Ôi cái thời của lão Hâm qua rồi! Cái thời mà lão phải ngồi
cong lưng đo đo kiểm kiểm, phán đoán, phân tích, loại trừ để tìm ra một cái
linh kiện kém chất lượng hoặc hỏng để thay thế đã thành dĩ vãng!
Bây giờ người ta thay nguyên cả khối chức năng. Vừa nhanh,
vừa chắc ăn. Máy móc lại trông hoàn toàn như mới, không bị nhoe nhoét mối hàn
như bọn lão ngày xưa.
Trên đường về, lão Hâm trở nên trầm tư. Đúng là cần gì phải
tìm cho ra một cá thể hư hỏng? Nói một cách khác, khái niệm “cá thể” bây giờ
được áp dụng cho một khối chức năng. Chức năng nào không hoàn thành thì thay
mới cả khối. Đơn giản và gọn ghẽ!
Thời hiện đại, người ta quan tâm đến tính hệ thống, giải quyết
vấn đề phải trên quan điểm hệ thống.
Mãi suy nghĩ, lão Hâm lao xe vào đống phế thải xây dựng ai
đó vừa mới đổ ra đường. Gạch mới đập ra còn đỏ au. Xét trên quan điểm hệ thống,
xử lý việc đổ rác và phế thải vô tội vạ ra đường thì thuộc trách nhiệm khối chức
năng nào để thay khối đó cái roẹt cho mau?
Rác và đất cát bịt hết cống rãnh Hà nội, mưa chưa to nước đã
dềnh lên, phố xá ngập lụt, trong khi máy bơm ở Yên Sở thất nghiệp không đủ nước
để bơm ra sông Hồng?
Nghĩ đến đó lão Hâm thấy rắc rối quá. Vì hệ thống con nằm
trong hệ thống bố, hệ thống bố nằm trong hệ thống ông bà, hệ thống ông bà lại
nằm trong hệ thống củ tỉ… Đâu có dễ thay một khối chức năng như đối với cái máy
tăng âm của lão?
Rồi lão nghĩ sang bọn đàn bà thời nay, thời hiện đại.
Trước đây, hai người có gì hục hặc thì cố tìm ra điểm bất
hoà, giống như lão lọ mọ tìm linh kiện hỏng, xử lý cái linh kiện đó là xong.
Máy móc vợ chồng năm mươi năm vẫn dùng tốt!
Bây giờ thì khác.
Nếu người yêu này, ông chồng này không OK thì ta thay người
yêu này, ông chồng này bằng người yêu khác, ông chồng khác. Gọn nhẹ, không tốn
nhiều thời gian!
Âu cũng là quan điểm hiện đại thay mới “khối chức năng”?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét