Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

Tết 2021


Mấy ngày giáp tết trời đẹp, không gió không mưa không lạnh không nóng. Cụ Hâm chống gậy ra ngõ hít thở không khí tết. Tuy đã U80 nhưng mắt cụ còn sáng (đã thay thuỷ tinh thể), tai cụ còn nghe được (đeo máy trợ thính) và ba chân như một (hai chân và một cái gậy).
Hà Nội dẹp gần xong các khu phố không ra phố làng không ra làng, còn sót lại vài dăm chỗ như ngõ nhà cụ Hâm là chưa đập đi xây mới.

Bỗng có tiếng đốt pháo. Hình như cả chục nhà đốt. Pháo nổ to và dòn dã, cụ Hâm tuy đã tháo máy trợ thính ra mà vẫn nghe rõ. Lần theo tiếng pháo, cụ lò dò đến nhà gần nhất, nhà bố con tên thợ xây. Đến cổng, cụ gắn con chíp trợ thính vào lỗ tai.
- Chào cụ, cụ sang chia vui với nhà cháu đấy ạ?
Nhà nó có gì vui nhỉ? Cụ Hâm nghĩ bụng. Còn ba ngày nữa mới tết cơ mà?
- Ừ, tao thấy pháo nổ, chắc có chuyện vui nên mò sang chơi.
Ông thợ xây ngoại ngũ tuần, quần áo nhàu nhì, khuôn mặt nhàu nhì nở nụ cười rạng rỡ kiểu nhầu nhì:
- Mời cụ vào. Con đỡ cụ ngồi rồi mở lại một tràng pháo cho vui tai đi con.
Chú thợ xây con năm nay xấp xỉ ba chục, ăn vận lịch sự hơn bố một chút, kéo ghế mời cụ Hâm ngồi. Rồi nó bấm cái điều khiển từ xa. Bộ loa 500 oát rền lên tiếng pháo, tép tép đùng đùng y như pháo thật. Từ cái máy tăng âm xì ra mùi khói pháo. Càng y như thật.
Đợi dứt tràng pháo, cụ Hâm mới hỏi có chuyện gì mà vui vậy?
- Thằng Vôi nhà cháu vừa được phong ấn Vụ trưởng cụ ạ.
- Ô thế à, thế thì đúng là tin vui nhất trong năm rồi còn gì. Tết này nhà mày ăn tết to phải biết! Còn những nhà kia đốt pháo chắc cũng có tin vui?
- Vâng. Con Cải con mẹ hàng rau được cái Vụ trưởng như thằng Vôi nhà này. Thằng Tải con nhà xe ôm được cái Cục phó… Tổng cộng ngõ nhà mình được 11 cán bộ cấp cục vụ viện và tương đương cụ ạ.
Thế thì quả thực là ngõ nhà mình phát về quan đạo rồi. Chắc là nhờ đất khu này thịnh thôi chứ nước thì uống nước máy có hơn gì mọi nơi khác trong thành phố?
Bỗng có tiếng chuông gọi cửa. Con mẹ hàng thịt te tái chạy vào, chả chào hỏi ai:
- Thằng Vôi nhà bác có ấn mà sao thằng Thăn nhà em không được?
Mặt con mẹ hàng thịt bầm bầm như miếng cật.
- Bác hỏi thế em biết hỏi ai. Ấn trên ban chứ có phải nhà em tự ban đâu?
Thằng Vôi mời mụ hàng thịt ngồi, rót cốc chè Thái rồi từ tốn:
- Tết Tân Mão năm 2011 bọn cháu rủ nhau đi đền Trần mua ấn, chen suýt dập mật mới kiếm được mỗi đứa một ấn. Thằng Thăn không chịu chen, nó mua lại của bọn phe, chắc vớ phải cái ấn giả rồi bác ạ.
Mặt con mẹ hàng thịt dài ra như cái bơm xe máy. Cái miệng bơm phì phò mấy tiếng:
- Để tao về nhà mang cái ấn đền Trần sang so với cái của mày xem sao nhé?
Năm phút sau, mụ hàng thịt lại te tái chạy vào, tay cầm cái ấn bằng lụa màu vàng, giữa có đóng triện đỏ chót. Thằng Vôi lấy cái ấn của nó trên bàn thờ xuống. Mụ hàng rau xăm xoi hai cái ấn, bảo chả khác gì nhau!
Ông thợ xây nói để nhờ cụ Hâm xem giúp cho, cụ ấy ngày xưa chuyên soi văn bản, ai viết thiếu một chữ “i” cụ ấy cũng phát hiện ra.
Cụ Hâm trải 2 cái ấn lên mặt bàn, xem kỹ thì thấy cái ấn của thằng Thăn làm bằng lụa thô hơn, con dấu đóng trên đó đường nét không tinh xảo bằng của thằng Vôi. Đặc biệt có hai chỗ bị lỗi, chắc là con dấu củ khoai bị mẻ hai chỗ đó.
Mặt con mẹ hàng thịt bây giờ càng dài, giống cái điếu cày hơn là cái bơm. Thằng Thăn nhà mụ mua phải cái ấn giả! Ngồi vài phút, mụ vụt đứng dậy phủi đít ra về, không chào hỏi ai y như lúc đến.
Nhấp ngụm chè, lão Hâm tìm cách làm dịu không khí:
- Thế bao giờ cu Vôi mới đi nhậm chức?
Thằng Vôi quay mặt nhìn ra vườn, bố thằng Vôi – ông thợ xây gãi gãi đầu:
- Nó vẫn tiếp tục đi phụ nề với nhà cháu.
- Ơ hay, nó nhận quyết định bổ nhiệm vụ trưởng rồi cơ mà?
- Chỉ là cái ấn thôi cụ ạ. Ngày trước người ta đi mua ấn ở đền Trần, ngày nay mua luôn ở Hà Nội thôi. Ấn đền Trần chỉ là cái con dấu, ấn Hà Nội có ghi rõ chức danh.
- Thế sao nhà mụ hàng thịt không mua được? Mà vì sao chúng mày lại nói cái ấn đền Trần 10 năm trước của thằng Thăn là ấn giả?
- Đúng là nó mua phải ấn giả đền Trần cụ ạ. Còn đợt này con mẹ hàng thịt ki bo không bỏ tiền ra mua ấn Hà Nội thì làm gì có ấn vụ trưởng?
Chia tay bố con ông thợ xây, cụ Hâm lò dò chống gậy về nhà. Vừa đi vừa lẩm bẩm:
- Bây giờ ra ngõ gặp rặt lãnh đạo!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét